《蜀道难》是中国唐代大诗人李白的代表作品之一,以其豪放的风格和瑰丽的想象而闻名。以下为这首诗的全文拼音:
shǔ dào zhī nán , nán yú shàng qīng tiān 。
蜀道之难,难于上青天。
cāng hé hóng jìng shū wèi guī , cháng ān zhī xī sān qiān lǐ 。
蚕丛及鱼凫,开国何茫然!
bú sī fù , bú jiàn fù , dú bēi cǎo mù huáng 。
尔来四万八千岁,不与秦塞通人烟。
xī dāng tōng hū !
西当太白有鸟道,
néng dù zhě shǎo 。
可以横绝峨眉巅。
dì ér zǒu , chéng shuǐ liú ,
地崩山摧壮士死,
rán hòu tiān tī qióng lún zhí 。
然后天梯石栈相钩连。
上有六龙回日之高标,
xià yǒu chōng bō nù làng zhī chuān 。
下有冲波逆折之回川。
huáng hè zhī shàng ,
黄鹤之飞尚不得过,
yuán náo zhī qí gǔ 。
猿猱欲度愁攀援。
qīng泥 héng jué ,
青泥何盘盘,
bǎi bù jiǔ zhuǎn ér zhuǎn 。
百步九折萦岩峦。
mù chuí xiāng yǐn ,
扪参历井仰胁息,
yǐ shǒu fù tiān 。
以手抚膺坐长叹。
问君西游何时还?
zhōu ér bú fǎn 。
畏途巉岩不可攀。
dàn jiàn niú jī ,
但见牛羊归故道,
shǐ zhī lù rén xīn kǔ kǔ 。
始知路人心苦楚。
fēng hū yuè hū 。
飞湍瀑流争喧豗,
pīng pīng yǐn yǐn 。
砯崖转石万壑雷。
zhú lín shēn ,
其险也如此,
jīn rén gù yǐ hū 。
嗟尔远道之人胡为乎来哉!
剑阁峥嵘而崔嵬,
yī gài ér wéi 。
一夫当关,
wàn rén mò kāi 。
万夫莫开。
jiē hū !
嗟乎!
shǐ rén xīn bú yì 。
所守或匪亲,
huò wéi hǔ yá 。
化为狼与豺。
jǐn chéng suī yún lè ,
锦城虽云乐,
bù rú zǎo guī hái 。
不如早还家。
shǔ dào zhī nán ,
蜀道之难,难于上青天,
chóng fù gào zhāng huái 。
侧身西望长咨嗟。
这首诗不仅展现了李白卓越的语言艺术,更深刻地表达了他对人生道路艰难险阻的感慨。希望这篇拼音版能帮助大家更好地理解和朗诵这首经典之作。